Music

Thứ Ba, 18 tháng 11, 2014

MY VERY FIRST TATTOO

My very first tattoo came with my very, very, super deep hurt in my heart and my soul.
Mình có lẽ là người có phản ứng chậm với mọi thứ diễn ra với cuộc sống này. Phải trải qua 4 ngày thì những giọt nước mắt đầu tiên mới rơi ra được. Phải qua 1 tuần mình mới có đủ sức mạnh để viết về nỗi đau này. Hoặc chỉ là bởi nỗi đau quá sâu, quá nhiều, làm mình mất quá nhiều sức lực cũng như tinh thần.

Đã có những công trình qua 1 thời gian dài cuối cùng cũng được xây kiên cố vững chải. Vậy mà chỉ 1 sai lầm trong chớp nhoáng, người thợ xây đã phá sập công trình ấy để rồi bây giờ phải xây lại từ đầu. Chỉ mong, việc xây xong - phá sập - xây lại ấy không phải là 1 thói quen hoặc thú tiêu khiển của thợ xây. Bởi công trình nào cũng vậy, dù là sau khi xây lại có đẹp thế nào cũng không thể giấu nổi những vết nứt cũ.

Mình là người có tư tưởng và lối sống vô cùng phóng khoáng (nhưng không phải là phóng túng, trụy lạc). Mình rất ủng hộ những ai sống đúng với bản thân họ, và cũng luôn hướng bản thân tới những gì nói lên chính con người mình. Được sống là chính mình, đó là 1 niềm hạnh phúc xứng đáng mà ai cũng nên hưởng.
Mình yêu thích nghệ thuật dưới mọi hình thức: hội họa, văn chương và xăm hình.
 Với mình, 1 người thợ xăm đòi hỏi tính chính xác và tỉ mỉ hơn nhiều so với 1 họa sĩ. Vì giấy vẽ của thợ xăm chính là da thịt của người xăm. Không giống họa sĩ, vẽ không vừa ý sẽ xé bỏ giấy và bắt đầu lại. Thợ xăm không thể lột da của khách để vẽ lại nếu sai.
Ngồi bên em trai thợ xăm hơn 1 giờ đồng hồ, nhìn em ấy chăm chút từng chi tiết siêu nhỏ mình cảm thấy rất ngưỡng mộ. Một người có thể tập trung làm việc và tỉ mẩn đến thế.

Còn rất nhiều người ở Việt Nam kì thị hình xăm và những người mang hình xăm. Có 1 điều mặc định gán cho hình xăm và những người mang hình xăm là "không đàng hoàng, không đứng đắn, bặm trợn, lẵng lơ, vô học.v.v.." (???!!) Đôi khi họ tỏ ra đề phòng, e dè, sợ, coi thường.
Mình thấy rất lạ về điều đó. Trên thế giới này có rất nhiều người mang hình xăm rất thành công, sống rất đàng hoàng chuẩn mực, rất nhiều người ngưỡng mộ họ. Ví dụ: David Beckham, Angelina Jolie.v.v..

Người mang hình xăm có lẽ đã đến lúc được nhìn với 1 ánh mắt khác, it nhất là được 1 ánh nhìn giống như những người bình thường khác. Hơn nữa là 1 ánh nhìn ngưỡng mộ hay khâm phục. Vì it nhất những người mang hình xăm đã vượt qua được nỗi đau thể xác để đến với điều mà họ yêu thích. Liệu những người coi thường hoặc kì thị hình xăm, có dám ngồi từ 1 đến vài tiếng nhìn da thịt mình rướm máu? Khi ta bị tai nạn, mọi thứ diễn ra trong tích tắc mà vết thương đã rất đau. Đàng này, khi xăm, phần cơ thể đó sẽ được chăm sóc đến hàng tiếng đồng hồ cơ mà.

Khi biết mình xăm hình xong. Mẹ chồng là người đầu tiên gọi cho 2 vợ chồng, vì mẹ nghĩ là chồng mình xăm, mình nhẹ nhàng bảo: Không phải, là con, nhưng dù con có làm kín hết người thì con vẫn là con. Mẹ rầy la rồi phản đối, rồi can ngăn, rồi cúp máy.
Đúng vậy, 1 hay 10 cái hình xăm không làm thay đổi bản chất con người mình. Và khi muốn bản chất 1 con người thay đổi, thì cũng chẳng cần đến hình xăm nào.
Khi lên trang cá nhân, mình nhận được rất nhiều sự tán đồng của bạn bè, cảm thấy được an ủi.
Khi bước vào tiệm xăm, lòng mình vẫn nặng trĩu. Khi bước ra, dường như nỗi đau trong lòng được chuyển qua hình xăm đi ra ngoài, lòng nhẹ hơn nhiều.

Mình là người làm gì cũng luôn có lý do, làm gì cũng dựa trên nguyên tắc và những ý nghĩa.

Bởi vậy, những người xăm hình đâu nhất thiết phải là những người hư hỏng. Mà những người hư hỏng chưa chắc đã xăm hình.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét