===
Mình bay của hãng Air Asia, máy bay đáp xuống sân bay hơn 17:00, nhưng đến gần 19:00 mình mới về đến khách sạn để nhận phòng. Lịch trình mình đặt ra cho khoảng thời gian lưu trú tại Mảnh đất thần kì này như sau:
- Tối 21/02: đi China town hưởng tí không khí Tết Nguyên Đán
- 22/02: sáng đi chợ Chatuchack. Chiều về đi Platinum shopping mall. Mục đích của ngày này chính là phải gom về những món tốt, đẹp, rẻ ^oo^
- 23/02: trở về tuổi thơ với 2 vé đi công viên Safari cho 2 bé gần 30 tuổi. Tối đi dạo siêu thị Lotus.
- 24/02: sáng dậy sớm chạy đua đi hốt lần chót tại Platinum shopping mall và Central World. Sau khi ăn trưa thì check out khách sạn, buồn buồn lôi vali quay về Sài Gòn.
Nhìn đi nhìn lại lịch của mình đa số là mua sắm, bởi vì mục đích quay lại Bangkok lần này của mình chính xác là chỉ có thế. Bangkok là thánh địa mua sắm của 2 vợ chồng mình. Cả chồng lẫn mình như là những con chiên ngoan đạo, hiền lành tự nguyện để các tiểu thương ở đây nhào vô tận hưởng. Đấy là cách nói điêu! Nói thẳng ra thì mình và chồng nhảy xổ vào các tiểu thương để có được cái mà mình thích. [thẹn]
===
Về bài viết này mình sẽ giới thiệu về mall Platinum, khoảnh khắc đáng kinh ngạc tại China town, và những điều vụn vặt khác mình thu lượm được từ Bangkok. Còn về công viên Safari, mình sẽ viết vào 1 bài riêng biệt khác.
===
Ngày đầu tiên tại Bangkok:
Nếu tính là ngày đầu tiên, thì chính xác đấy là hôm mình đáp xuống Bangkok và chờ máy bay để bay sang Krabi. Mình quá cảnh tại Bangkok khoảng 3 giờ đồng hồ. Khi mình đến nơi là tầm 11:00AM, khi đấy mình định bụng sẽ check in, ký gửi hành lý xong sẽ đi tìm điểm ăn trưa.
Mình bay tại Don Muang, trước khi đi mình đã tìm hiểu 1 loạt bài về ăn uống quanh khu vực này thì có 1 bạn bảo "Gần ngay Don Muang có 1 khu ăn uống, nhân viên của sân bay cũng ăn tại đấy, từ cửa cứ bước ra là thấy!", bạn ấy còn bảo thức ăn vừa miệng, giá chỉ 40-50bath/phần. Xin lỗi cho cười cái. Mình làm theo lời bạn ý, 2 đứa đi như 2 chú nai ngơ ngáo đến ngớ ngẩn để tìm cái nơi "Cứ bước ra là thấy" ấy. Tìm hộc cả hơi giữa cái nắng nóng bức kinh khiếp của Bangkok lúc giữa trưa cũng chả thấy, tức lắm! Mình quay vào sân bay, lên khu Food court, nhìn bảng giá, quay lưng đi xuống trong 1 nốt nhạc với quyết tâm tìm sao cho ra được chỗ ấy! Quyết tâm lần này còn cao gấp bội! May mà ông trời thương kẻ khù khờ, thời điểm ấy rất nhiều nhân viên sân bay đi dùng bữa hoặc mua thức ăn mang vào. Mình và chồng quyết định đi theo các cô ấy để tìm cho ra họ ăn ở đâu. Hai đứa cứ lầm lầm lì lì theo sau, trông hơi giống biến thái một tẹo, nhưng nhờ có thế mới tìm ra được chỗ ăn. Và mới có cái để review cụ thể cho mọi người.
=
Dành cho các bạn bay tại sân bay Don Muang, có nhu cầu ăn trưa (tối có không thì mình không biết).
Các bạn sau khi check in hoặc làm thủ tục ký gửi hành lý xong, đến thang máy (không phải thang cuốn nhé) bấm tầng 2, ra khỏi thang máy sẽ thấy để bảng đi đến khách sạn Amari Don Muang Hotel, các bạn đi theo hướng ấy, sẽ thấy 1 hành lang, đi 1 đoạn khoảng 50m sẽ thấy 1 cách cửa màu cam, mở cửa ra sẽ là 1 lối đi trên cao gia cố bằng kim loại, đi hết lối đi ấy, xuống cầu sẽ thấy 1 đoạn đường bán hàng ăn đủ thứ luôn nhé.
Góc nhìn từ bên dưới đoạn đường đầy hàng ăn nhìn lên cầu tha |
Nhìn từ trên cao xuống thì như này. |
Còn đây là cánh cửa màu cam huyền thoại. Chú ý theo bảng chỉ dẫn nhé. |
Miến xào thịt heo. Các món khoảng 40bath |
Nui sốt cà. |
Cơm chiên (thì phải) |
Nước siro đá bào ngon ngon giải khát. |
===
Vào buổi tối ngày đầu quay về từ Krabi, mình đi China town.
Đây quả thật là 1 khu phố sầm uất và VÔ-CÙNG náo nhiệt. Xe hơi chạy dưới lòng đường chật cứng, 2 bên đường hàng quán, xe đẩy thức ăn tràn ra lòng đường, người đi bộ giành giật khoảng trống để mua thức ăn hoặc chụp hình tự sướng.
Ở đây rất nhiều nhà hàng, quán ăn, xe bán đồ ăn đường phố. Nhưng chung quy họ thường bán món Hủ tiếu cá viên, mỳ cá viên, Vây cá, Hải sản các loại. Các quán ăn đàng hoàng tí thì giá khoảng 100-300 bath/phần, các xe đẩy bình dân thì khoảng 60-80bath/phần. Các bạn nên chịu khó đi hơi sâu sâu vào trong, bên lề mé tay trái thì nhiều hàng quán bình dân để ăn hơn. Vị ăn cũng tạm.
Các xe đẩy bán nước lựu ép, thơm ép cũng nhiều lắm. Một chai lựu ép giá 40bath, chỗ nào mắc quá thì 50bath/chai. Nước lựu uống thơm và mát lắm ý.
Bắt đầu dấn thân vào chốn ấy. Gửi các bạn hình ảnh sự đông đúc ở China Town. |
Ít người lắm ạ =.= |
Một xe bán hàng bình dân. |
Vô tình gặp được anh người Huế, sang sống và bán kem tại Bangkok hơn 10 năm rồi ^o^ |
Để đi đến China town nằm trên đường Yaowarat, bạn chỉ nên đi bằng taxi vì cả MRT (tàu điện ngầm) và BTS (sky train) đều không có trạm gần khu vực này. Taxi đến đây không cao đâu, khoảng 50-150bath tùy vị trí khách sạn bạn ở, chỉ cần bảo tài xế bật meter lên là được. Mà lần này sang Bangkok, đi taxi các bác tài đều chủ động bật meter dù mình có nói hay không, chăc là ở "trên" có ban hành luật gì mới chăng?! Bạn có thể nói với tài xế "Go Yaowarat", hoặc "China town, Yaowarat" là được.
===
Platinum Shopping Mall.
Mời các chị em vào đây để bơi trong quần áo. Chị em nào mắc bệnh nghiện shopping thì nên tìm 1 người để kìm mình lại khi cơn ghiền lên cao.
Platinum mall là một mall lớn, chuyên bán quần áo thời trang cho mọi người. Quần áo chất lượng trung bình-khá, mẫu mã đa dạng. Giá cả cũng tương đối tốt, mua 2-3 cái trở lên giá sẽ thấp hơn. Chịu khó bơi trong mall này thì các bạn sẽ gom về không ít món ưng ý.
Để đi đến Platinum mall: bạn đi BTS đến trạm Chit Lom, sau đó đi bộ theo sky train ra hướng Central World. Từ Central World, bạn có thể tìm thấy 1 khu thờ rất to (đối diện với Big C super center), từ đây bạn tiếp tục đi qua cầu nhỏ. Qua cầu là bạn đã có thể thấy toàn nhà với chữ Platinum Mall. Hình như là chung nền với Novotel thì phải?!
Gửi mọi người 1 vài hình ảnh của mall
===
Cách đi BTS tại Bangkok:
Có lẽ đa phần mọi người đi du lịch bụi đều biết nhưng mình vẫn đưa vào bài viết.
Đi BTS rất đơn giản, bạn xem bảng giá tiền của trạm mình muốn đến, mang tiền giấy ra đổi tiền xu tại quầy, sau đó quay lại nơi có bảng giá cũng chính là máy bán vé tự động. Sau khi bỏ xu vào khe đủ số tiền cần mua, máy sẽ tự động nhả thẻ đi tàu cho bạn. Trên thẻ sẽ có ghi rõ mặt nào là mặt đút vào khe qua cổng soát vé bằng cách vẽ kí hiệu mũi tên trên ấy. Nếu bạn lúng túng, sẽ có nhân viên bảo vệ của trạm tới hỗ trợ bạn ngay lập tức.
===
Đổi tiền:
Các bạn có thể đổi tiền từ Đồng sang Bath tại Việt Nam mang sang dùng, hoặc đổi Dollar US rồi mang wa đổi Bath xài dần. Mình thì đổi Dollar tất cả, qua đây đi tới đâu, dùng tới đâu thì đổi sang Bath tới đó. Đây là biện pháp cố gắng hết sức chống chọi lại sức cám dỗ shopping tại đây ^oo^.
Tại trạm BTS Chit Lom, mình tìm được dịch vụ đổi tiền này với tỉ giá tương đối tốt, chụp lại cho mọi người lưu ý.
===
Có một điều rất thú vị tại Bangkok bao nhiêu lần quay lại, chính là nữ sinh Bangkok. Mình luôn thắc mắc chương trình giáo dục tại Bangkok có nặng lắm không, học sinh tại đây có bận lắm không. Bởi vì, từ sáng tới nửa đêm, chính xác là 23:00 mình đều thấy nữ sinh đi rất nhiều ngoài đường!! Tại sao mình biết đó là nữ sinh? Tại vì các em vẫn mặc đồng phục đi ton ton ngoài phố.
Ở Thái, 1 số trường chính quy (mình nghĩ thế) có đồng phục hẳn hòi, nghĩa là áo ra sao, váy màu gì. Còn lại các trường khác, các em mặc váy thế nào cũng được, miễn là áo sơmi trắng và váy đen là được. Các trường phân biệt với nhau thông qua huy hiệu trên cúc áo và trên mề đây thắt lưng.
Thế nên các em mặc rất đa dạng và sành điệu. Có em đeo giỏ LV (thật giả không biết), giày cao gót, váy xẻ tà cao. Có em váy xếp ly dịu dàng, đeo balo. Có em váy xếp ly nhưng ngắn tỉn, đeo giỏ màu hồng rực.v..v.. Điểm chung là em nào cũng trang điểm từ kĩ tới nhẹ nhàng. Chứ không giản dị như học sinh Việt Nam. Đi rồi mới biết, ở Việt Nam các nữ sinh làm gì thì cũng vẫn giản dị hơn ở đây.
Mình quyết tâm dí theo các em chụp lén, nhưng các em đi nhanh quá, theo không kịp, chỉ vơ được vài pose thôi :(
===
Sau những giờ phút ngụp lặn như điên trong những khu mua sắm, mình về khách sạn nghỉ ngơi để có sức đi Safari tham quan ^o^
Cách đi BTS tại Bangkok:
Có lẽ đa phần mọi người đi du lịch bụi đều biết nhưng mình vẫn đưa vào bài viết.
Đi BTS rất đơn giản, bạn xem bảng giá tiền của trạm mình muốn đến, mang tiền giấy ra đổi tiền xu tại quầy, sau đó quay lại nơi có bảng giá cũng chính là máy bán vé tự động. Sau khi bỏ xu vào khe đủ số tiền cần mua, máy sẽ tự động nhả thẻ đi tàu cho bạn. Trên thẻ sẽ có ghi rõ mặt nào là mặt đút vào khe qua cổng soát vé bằng cách vẽ kí hiệu mũi tên trên ấy. Nếu bạn lúng túng, sẽ có nhân viên bảo vệ của trạm tới hỗ trợ bạn ngay lập tức.
Đây là thẻ vé tàu. |
Máy báng vé tự động và bảng giá ghi cụ thể cho từng trạm đến. |
Hành lang chờ tàu điện. Hai năm trước chưa có hàng bảo vệ cửa kính này đâu. Giờ có thì trông lại càng thêm hiện đại, chuyên nghiệp và đẹp. |
Đổi tiền:
Các bạn có thể đổi tiền từ Đồng sang Bath tại Việt Nam mang sang dùng, hoặc đổi Dollar US rồi mang wa đổi Bath xài dần. Mình thì đổi Dollar tất cả, qua đây đi tới đâu, dùng tới đâu thì đổi sang Bath tới đó. Đây là biện pháp cố gắng hết sức chống chọi lại sức cám dỗ shopping tại đây ^oo^.
Tại trạm BTS Chit Lom, mình tìm được dịch vụ đổi tiền này với tỉ giá tương đối tốt, chụp lại cho mọi người lưu ý.
===
Có một điều rất thú vị tại Bangkok bao nhiêu lần quay lại, chính là nữ sinh Bangkok. Mình luôn thắc mắc chương trình giáo dục tại Bangkok có nặng lắm không, học sinh tại đây có bận lắm không. Bởi vì, từ sáng tới nửa đêm, chính xác là 23:00 mình đều thấy nữ sinh đi rất nhiều ngoài đường!! Tại sao mình biết đó là nữ sinh? Tại vì các em vẫn mặc đồng phục đi ton ton ngoài phố.
Ở Thái, 1 số trường chính quy (mình nghĩ thế) có đồng phục hẳn hòi, nghĩa là áo ra sao, váy màu gì. Còn lại các trường khác, các em mặc váy thế nào cũng được, miễn là áo sơmi trắng và váy đen là được. Các trường phân biệt với nhau thông qua huy hiệu trên cúc áo và trên mề đây thắt lưng.
Thế nên các em mặc rất đa dạng và sành điệu. Có em đeo giỏ LV (thật giả không biết), giày cao gót, váy xẻ tà cao. Có em váy xếp ly dịu dàng, đeo balo. Có em váy xếp ly nhưng ngắn tỉn, đeo giỏ màu hồng rực.v..v.. Điểm chung là em nào cũng trang điểm từ kĩ tới nhẹ nhàng. Chứ không giản dị như học sinh Việt Nam. Đi rồi mới biết, ở Việt Nam các nữ sinh làm gì thì cũng vẫn giản dị hơn ở đây.
Mình quyết tâm dí theo các em chụp lén, nhưng các em đi nhanh quá, theo không kịp, chỉ vơ được vài pose thôi :(
Đây là 1 cô trên tàu điện. Lúc này là 18:00 |
Cô khác trên trạm tàu. Lúc này khoảng 20:00 |
Nhóm các em chuẩn bị vào siêu thị. Lúc này khoảng 22:00 hơn. |
Sau những giờ phút ngụp lặn như điên trong những khu mua sắm, mình về khách sạn nghỉ ngơi để có sức đi Safari tham quan ^o^
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét